Trong bối cảnh môi trường đang là mối quan tâm hàng đầu trên toàn cầu, EURO 2024 tại Đức đã đặt ra một cam kết táo bạo: biến giải đấu này thành biểu tượng của sự bền vững. Tuyên bố này ngay lập tức thu hút sự chú ý của công chúng và giới truyền thông, đặc biệt là khi UEFA và chính quyền Đức nhấn mạnh rằng giải đấu sẽ được tổ chức với “một tầm nhìn xanh và bền vững”. Tuy nhiên, một câu hỏi lớn được đặt ra: Liệu đây chỉ là một chiến lược PR khéo léo hay thực sự là một bước tiến dài hạn hướng tới sự thay đổi?
Trước tiên, hãy xem xét về vấn đề khí thải nhà kính – một trong những thách thức lớn nhất mà mọi sự kiện thể thao quốc tế phải đối mặt. Các giải đấu trước như EURO 2021 và World Cup 2022 đã thải ra lượng lớn carbon, và không có lý do gì để tin rằng EURO 2024 sẽ khác biệt đáng kể nếu chỉ dựa vào các cam kết đã được đưa ra. Sự phát triển cơ sở hạ tầng cho giải đấu và sự di chuyển liên tục của người hâm mộ và các đội tuyển quốc gia là nguồn phát thải không thể tránh khỏi.
Tuy nhiên, theo Philipp Lahm, giám đốc ban tổ chức EURO 2024, giải đấu này đã được lên kế hoạch để giảm thiểu những di chuyển không cần thiết. Không có sân vận động mới nào được xây dựng – một điểm sáng giảm thiểu tác động tiêu cực đến môi trường từ các hoạt động xây dựng. Ngoài ra, người hâm mộ được khuyến khích sử dụng phương tiện giao thông công cộng, với việc cung cấp quyền truy cập miễn phí vào các phương tiện này trong 36 giờ xung quanh các trận đấu.
Một trong những vấn đề cần được làm rõ chính là việc tính toán lượng khí thải carbon. UEFA đã thiết lập một công cụ tính toán, nhưng không rõ ràng liệu những di chuyển của khán giả có được tính đầy đủ hay không. Nếu chỉ tính riêng các hoạt động tại sân vận động mà bỏ qua những phần di chuyển liên quan khác, con số thống kê sẽ không thể phản ánh đúng mức độ phát thải thực tế.
Thêm vào đó, mặc dù đã cam kết sử dụng năng lượng tái tạo, Đức vẫn phụ thuộc nặng vào than đá, một trong những nguồn năng lượng ô nhiễm nhất. Điều này dấy lên nghi vấn về tính hiệu quả và thực tế của các chứng nhận bền vững mà UEFA mong muốn đạt được. Chưa kể, các công trình tạm thời như khu vực VIP, dù chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, nhưng lại tiêu thụ một lượng lớn năng lượng.
Qua đó, có thể thấy rằng, mặc dù UEFA đã có những bước tiến về mặt lý thuyết, nhưng giữa lý thuyết và thực tế còn một khoảng cách khá lớn. Việc giải đấu thực sự trở nên “xanh” không chỉ đòi hỏi những cam kết từ ban tổ chức mà còn cần có sự thay đổi từ cách thức tổ chức và hành động cụ thể từ mọi người liên quan.
Một điểm đáng lưu ý khác là dù UEFA đang đẩy mạnh hướng tới một giải đấu bền vững, nhưng lại không có sự đánh giá định lượng rõ ràng về lượng khí thải carbon so với các kỳ EURO trước. Không có dữ liệu cụ thể, rất khó để xác định liệu những nỗ lực hiện tại có thực sự mang lại sự khác biệt hay chỉ là những tuyên bố suông.
Trong khi đó, việc giải đấu được tổ chức tại Đức, một quốc gia tiên phong trong công nghệ và chính sách bảo vệ môi trường, lại là một điểm cộng. Điều này có thể giúp UEFA và ban tổ chức giải đấu này có được nguồn lực và sự hỗ trợ cần thiết để đạt được các mục tiêu đã đề ra.
Cuối cùng, EURO 2024 có tiềm năng trở thành một ví dụ về cách thức một giải đấu thể thao lớn có thể giảm thiểu tác động tiêu cực của mình đối với môi trường. Tuy nhiên, sự thành công của nó sẽ phụ thuộc vào việc các cam kết được thực hiện như thế nào và liệu các bên liên quan có thực sự tuân thủ các nguyên tắc bền vững hay không. Chỉ thời gian mới có thể cho chúng ta câu trả lời chính xác. Cùng theo dõi tại: https://rheinahr.tv/